Ngôi nhà mới khang trang nằm lưng triền đồi tại thôn Trung Phụ – Trong, xã Tân Hưng, huyện Lạng Giang, tỉnh Bắc Giang là của gia đình bác Lê Xuân Chính.

Năm nay, niềm vui như được nhân đôi, vì ngôi nhà mới xây đẹp đẽ là thành quả bao năm tích góp của cả gia đình và vì căn bệnh tai biến của bác Chính đã có những chuyển biến tích cực sau nhiều năm ròng.

Liệt nửa người sau cơn tai biến bất ngờ

Nở nụ cười thật tươi và hào sảng, bác Chính vui mừng chào đón chúng tôi! Trong ngôi nhà mới đẹp đẽ, khang trang còn thơm mùi sơn mới, bác cho chúng tôi biết.

Vào năm 2012, sau một lần tăng huyết áp, kèm sốt cao co giật, bác Chính bị bất tỉnh. Gia đình vội vã đưa bác đi cấp cứu tại bệnh viện đa khoa tỉnh Bắc Giang. Các bác sĩ chuẩn đoán bác Chính bị tai biến. Có lẽ để gia đình bác không hoang mang, lo lắng, y bác sĩ ở đây thông báo với gia đình là bệnh nhân bị tai biến “nhẹ”.

Sau 28 ngày được các y bác sĩ bệnh viện đa khoa tỉnh Bắc Giang tích cực điều trị, bác Chính đã tỉnh lại. Lúc này, bác thấy đầu đau như búa bổ, nói khó khăn, những từ ngữ phức tạp thì không phát âm được. Tay phải, chân phải của bác không có cảm giác và không thể cử động được. Bác Chính bị liệt nửa người bên phải.

Sau khi tỉnh lại, Bác Chính được chuyển ngay sang bệnh viện phục hồi chức năng Bắc Giang. Tập ở đây được gần tháng, nhưng bệnh tình không mấy chuyển biến. Không nhưng vậy, phần mô mềm ở sương cụt của bác bị nhiễm trùng, hoại tử.

Sau đó bác chuyển sang điều trị tại bệnh viện y học cổ truyền tỉnh Bắc Giang. May mắn thay, tại đây, bác đã được chữa lành phần mô bị hoại tử này và đã chập chững đi lại được.

Sau 1 tháng điều trị tại bệnh viện y học cổ truyền tỉnh Bắc Giang, bác Chính xuất viện về nhà. Lúc này bác đi lại rất khó khăn, tay phải và chân phải bị tê bì. Từ sân lên nhà có 3 bậc tam cấp mà bác không tự nhấc nổi chân. Tay phải của bác không dơ lên cao được, đầu nặng trĩu và nói không rõ chữ.

Từ khi bị tai biến, mọi việc trong gia đình đều do bác gái và người con trai lớn lo liệu. Bác cũng tự nhủ, việc lớn không làm được nữa thì bác làm việc nhỏ đỡ đần vợ con. Nhưng cánh tay tê bì, đôi chân nặng trĩu cứ làm khó bác. Nhiều lúc cắm cái phích nồi cơm điện cũng không được. Buồn tủi, nên bác hay cáu kỉnh vô cớ.

May mắn thay, bác có một người vợ tần tảo, chịu thương chịu khó, biết chia sẻ khó khăn và hết lòng vì chồng con. Người con trai cũng rất hiếu thảo với cha mẹ nên nỗi đau của bác được vơi đi nhiều!

Cuộc sống cứ vậy trong ngôi nhà nhỏ nhưng ấm áp tình yêu thương. Bác Chính vì thế mà không đi điều trị thêm ở đâu.

Phần mô mềm bị nhiễm trùng, hoại tử để lại một vết sẹo lớn

Cơ duyên gặp được bài thuốc quý

Trải qua năm tháng, bài thuốc chống đột quỵ An cung Trúc Hoàn ngày càng được bà con tin tưởng sử dụng và giới thiệu cho nhau.

Bác Lê Thi, hàng xóm và cũng là anh họ của bác Chính, là người biết đến sự kỳ diệu của An cung Trúc Hoàn. Bác Thi đã đem những thông tin mình có được kể cho bác Chính và khuyên bác sử dụng loại thuốc này.

Bác Chính vào trang ancungtruchoan.com.vn nghiên cứu tỉ mỉ từ nguồn gốc, công dụng của An cung Trúc Hoàn đến những câu chuyện, những trường hợp bị tai biến nặng được An cung Trúc Hoàn cứu sống.

Bác cho chúng tôi biết, mặc dù chưa gặp lương y Nguyễn Quý Thanh nhưng bác rất tin tưởng lương y. Bác nhấn mạnh, tổ tiên của lương y Thanh nhiều đời là lương y có tiếng, bản thân lương y Thanh trước là giáo viên, sau biến cố của cuộc đời, bà gác lại nghề giáo cao cả để tiếp nối truyền thống của tổ tiên, người như này chắc chắn là lương y tài giỏi và thiện lương.

Bác Chính đã đặt mua An cung Trúc Hoàn với niềm tin như vậy.

Sự kỳ diệu của An Cung Trúc Hoàn

Nhận được thuốc bác Chính vui mừng sử dụng theo hướng dẫn. Bác cho biết, An cung Trúc Hoàn rất kỳ diệu, thuốc đi đến đâu, dịu mát đến đó. Uống hết lọ đầu, bác thấy đầu dịu hẳn, không còn đau và nặng như trước.

Uống thêm 2 lọ, bác thấy chuyển biến rất rõ ràng. Cánh tay phải trước đây bị tê bì, đau ở các khớp bả vai, cẳng tay và cổ tay, khiến bác luôn khó chịu và không thể nhấc cánh tay lên cao giờ đã không còn nữa.

Chân bên phải nặng trĩu, co cứng khiến bác đi lại khó khăn giờ đã mềm ra, nhẹ nhàng. Nhìn bác di chuyển, phải để ý rất kỹ mới thấy dấu ấn di chứng tai biến còn sót lại trên những bước chân này.

Chứng nói ngọng, khó phát âm cũng không còn nữa, trò chuyện với chúng tôi rất lâu nhưng bác nói không bị vấp, tự nhiên, trôi chảy. Tư duy của bác cũng rất mạch lạc, thể hiện não bộ không còn tổn thương hay tụ máu.

Bác Lê Xuân Chính thôn Trung Phụ – Trong, xã Tân Hưng, huyện Lạng Giang, tỉnh Bắc Giang

Bệnh tình vơi đi rất nhiều sau 7 năm phải gồng mình chịu đựng, bác Chính lấy làm rất vui. Bác còn khoe với chúng tôi lọ An cung Trúc Hoàn thứ 4 mới mua mà chưa kịp uống. Nhìn chai thuốc còn chưa bóc vỏ, bác cứ tấm tắc: “thuốc tốt, thuốc tốt…”

Niềm vui như được nhân đôi

Chia sẻ với chúng tôi, bác Vũ Thị Xuyến, người vợ tần tảo của bác Chính cho biết: “trước đây ông nhà tôi hay cáu gắt vô cớ khiến huyết áp tăng cao bất ngờ, từ khi uống thuốc, bệnh tình thuyên giảm, ông đỡ đần vợ con được nhiều hơn, ông vui vẻ hẳn lên và không còn cáu gắt nữa. Hàng ngày, ông Chính nấu cơm, tưới cây, tỉa cành, chăm sóc đàn gà… ông khỏe và vui hơn làm mẹ con tôi cũng rất vui mừng, sung sướng”

Trò truyện với bác Chính, thấy nụ cười của bác luôn thường trực trên môi, chúng tôi hiểu bác đang hạnh phúc. Điều đó cũng có nghĩa, An cung Trúc Hoàn đã hoàn thành sứ mệnh của mình.

Từ biệt gia đình bác trong cái nắng vàng của một ngày đầu thu, trời Tân Hưng như cao và xanh hơn!

Ghi chép của nhà thuốc An cung Trúc Hoàn